TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lý Hận Thiên cung.
Mẫn Húc đang ngồi lau kiếm trước cửa sổ, Hoa Hoa lúc này đây đã tu luyện thành hình dạng người bèn tò mò nhìn.
"Đế quân, người làm sao lại đi lau kiếm thế? Chẳng lẽ người định đánh nhau sao?" Hoa Hoa khó hiểu hỏi.
Mẫn Húc gật đầu: "Có một trận cần phải đánh, hơn nữa ngươi cũng phải đi theo."
"Ta? Đánh với ai chứ?" Hoa Hoa có chút kích động.
"Thiên quân của đời trước, là thượng thần tối cao."
Hoa Hoa giờ phút này tu vi cũng đã tiến lên thêm một bậc, thực lực cũng tốt hơn trước rất nhiều, cũng xem như trợ thủ đắc lực.
Khi màn đêm buông xuống, Mẫn Húc mang theo Hoa Hoa và Ngọc Ánh đợi bên bờ sông Thiên Hà, bởi vì Tông Nguyên thời gian gần đây thường đến đây để tản bộ, bọn họ dự tính sẽ ra tay ở đây.
"Ngươi thật muốn làm như vậy sao?" Ngọc Ánh lo lắng hỏi.
Mẫn Húc gật đầu: "Ừ."
"Tại sao?"
"Bởi vì hôm nay ta đã cố ý nói ra những lời đó.
Nếu như năm đó người đó chính là ngài ấy, thì ngài ấy nhất định cũng sẽ giả vờ không có gì mà tiếp tục tản bộ ở đây."
"Nếu không phải thì sao?"
"Nếu như không phải, ngài ấy nhất định một mình đến Cô Sơn, hoặc sẽ triệu hồi những vị tiền bối trước đó của tộc Ứng Long đến, nhưng mà ngài ấy vẫn không làm như vậy, vì vậy tám chín phần người đó nhất định là ngài ấy." Nói xong, hắn cẩn thận dò xét tình hình xung quanh, sau đó nói với Hoa Hoa: "Những tên ngoài kia ta giao cho ngươi."
Hoa Hoa đã không chiến đấu trong nhiều năm, vì vậy nó trong lòng rất vui khi được ra lệnh vào lúc này.
Sau đó nó bèn biến hình ra ngoài.
Ngọc Ánh nhíu mày: "Nó vẫn còn là một đứa trẻ, ngươi cứ thế cho nó đi đối phó với những thiên binh thiên tướng kia sao?"
Mẫn Húc vô cùng chắc chắn nói: "Nó không phải là đứa trẻ, chẳng lẽ nàng đã quên năm đó lúc nàng ở Cô Sơn, nó một thân một mình phá đi kết giới giúp nàng thoát thân."
Đối với cảnh tượng ngàn năm trước, nàng đương nhiên nhớ rõ, mặc dù trong lòng lo lắng, nhưng khi nhìn thấy hắn không sợ hãi gì cả, cho nên nàng cũng không nhiều lời nữa.
"Nàng cũng tạo ra kết giới đi." Mẫn Húc đưa lăng kính cho nàng, sau đó đeo mặt nạ che mặt lại.
Nàng biết một lúc nữa sẽ náo động không ít, chỉ cần nàng lập ra kết giới, bên ngoài lại có Hoa Hoa, những người thông thường sẽ không thể nào đi vào được, xem ra Mẫn Húc thật sự muốn đánh nhau một trận với Tông Nguyên thiên đế, nhưng sau đó thì sẽ như thế nào? Hắn đã suy nghĩ đến hậu quả chưa?
Tông Nguyên đã làm thiên đế nhiều năm như thế, vì vậy khi kết giới được tạo ra, ông ta đương nhiên cảm thấy khác thường, nhưng bên cạnh chỉ có vài cung nhân theo hầu, ắt hẳn không phải là đối thủ của Mẫn Húc và Ngọc Ánh.
Chẳng mấy chốc, Tông Nguyên gặp bất lợi, nhưng ông ta lại có nhiều pháp khí thần thông, cho nên ông ta vừa thi triển phép thuật bèn khiến Mẫn Húc và Ngọc Ánh lui về sau.
Có thể thấy, ông ta đã có chuẩn bị trước khi đến, con rồng tộc ứng long năm đó, e rằng chính là ông ta.
Mẫn Húc không muốn lãng phí thời gian ở đây, bèn trực tiếp hóa thành chim Bằng to lớn công kích Tông Nguyên,
Không ngờ Tông Nguyên vừa nhìn thấy chân thân của hắn liền sửng sốt một chút, sau đó trong mắt tràn đầy sự điên cuồng cùng tức giận: "Ngươi thật sự ra tay, ngươi tới tìm hắn à, nhưng tiếc rằng ngươi không được như ý nguyện đâu, ha ha ha."
Hắn? Hắn là ai?
Mẫn Húc và Ngọc Ánh nhìn nhau, không hiểu chuyện gì xảy ra, còn chưa kịp công kích, Tông Nguyên đã hiện ra chân thân có cánh.
Hai người nhìn kỹ thì thấy trên đôi cánh rực lửa của ông ta có vài vết sẹo mờ, giống như lời tổ phụ của tiểu lộc tinh đã từng nói, hơn nữa Tông Lăng cũng đã từng nói rằng hắn ngửi thấy mùi "nó" trên người Tông Nguyên, và "nó" phần lớn chính là Thông Thiên Bí Cảnh.
Tông Nguyên sau khi hiện chân thân, thực sự rất mạnh mẽ, ngọn lửa xung quanh ông ta thậm chí còn đáng sợ hơn ngọn lửa của hỏa liên, nhưng mà Mẫn Húc không sợ điều này, Tông Nguyên chỉ tấn công Mẫn Húc, vì vậy Ngọc Ánh không tham gia vào cuộc chiến, chỉ đứng sang một bên và quan sát.
Nàng suy nghĩ về những gì Tông Nguyên vừa nói, dường như ông ta đã nhầm lẫn Mẫn Húc với một ai đó, thiết nghĩ từ trận chiến sơ khai cho đến nay, tộc Bằng chỉ có ba người đó là Mẫn Húc, A chước và tên đế nhất Bằng đã bị chặt đầu kia.
Nhưng A Chước còn nhỏ, hiển nhiên không phải, còn Mẫn Húc và ông ta vốn dĩ không có liên quan gì, xem ra chỉ còn đệ nhất Bằng kia thôi, Ninh Quân đã từng nói qua, tên của hắn ta là Thư Hữu.
Nhưng mà, khi Thư Hữu chết, Thiên Đế vẫn còn là thái tử, còn chưa trở thành Thiên Đế, nhưng lời ông ta vừa nói, tựa hồ như đã có tư thù, rốt cuộc là như thế nào?
Bạn đang đọc bộ truyện Vọng Tương Tư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vọng Tương Tư, truyện Vọng Tương Tư , đọc truyện Vọng Tương Tư full , Vọng Tương Tư full , Vọng Tương Tư chương mới