Vệ Bình cười lắc đầu, rồi nhìn về phía Lâm Lăng nói: “Ta tặng cho ngươi tài nguyên như vậy, cũng không phải không có yêu cầu.”
“Nếu sau khi bế quan xong đi ra, tu vi của ngươi vẫn chưa tăng tiến.”
“Năm vạn điểm phụng hiến, phải trả lại cho ta toàn bộ không thiếu một chút nào.”
Nghe vậy, Lâm Lăng hơi giật mình.
Đơn giản như vậy sao?
Vậy cũng quá là hời đi.
Sau đó, Lâm Lăng nghĩ ngợi dò hỏi: “Vệ Bình tiền bối, vậy ngài bế quan bao lâu?”
Nếu như thời gian bế quan là ba bốn ngày, hắn không có tự tin có thể lập tức tăng tiến tu vi lên đến cảnh giới bậc 2 Thánh Vực xa vời đó. Cho nên vẫn phải hỏi cho rõ ràng điểm này.
“Ngắn thì mấy tháng, lâu thì một năm.”
Vệ Bình trầm ngâm một hồi rồi nói: “Với tài năng thiên phú tu luyện của ngươi, muốn đột phá hẳn là cũng không khó.”
“Ý của ta rất rõ ràng, thiên phú không phải là dễ dàng có được, đừng có si mê với nhiệm vụ ngược lại bị lãng phí nhiều tinh lực.”
Nghe được lời này, sắc mặt Lâm Lăng hơi thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!