Nxét thế giới này: Đây là TG về chuyện tình yêu ngọt ngào của thư ký nhỏ và tổng tài lạnh lùng, trước ngược nữ sau ngược nam, mạch truyện TG này hơi chậm nhưng kết hay.
Thể loại TG này: Hào môn thế gia, truy thê, ngược tâm,.....
______________________________
Editor + beta: ????ℓσℓιsα????
Thời điểm Diệp Trăn bị Ngụy Thiệu gọi vào trong văn phòng, cô nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp đang cúi đầu đứng thẳng, cô ta mặc áo thun ngang eo phối với quần âu nóng bỏng, tóc dài buông xõa, eo thon nhỏ, chân dài, vừa hoạt bát lại vừa quyến rũ, là một cô gái trẻ trưởng thành gợi cảm. Lúc cô ta bước vào còn dương đầu tự tin mà kiêu ngạo, nhưng vào giờ phút này, đầu tóc của cô ta đã hơi chút rối loạn, khuôn mặt nhỏ trắng bệch đỏ ửng, cắn chặt môi, lã chã đáng thương chực muốn khóc.
Người đàn ông cao lớn lạnh lùng ngồi ngay ngắn ở trước bàn làm việc màu đen, ánh mắt của anh hơi trầm xuống, ngón tay thon dài chống lên trán, trên mặt không có một chút biểu cảm nào.
Cô ta nhìn anh thật kỹ, nhưng cũng không khiến cho vẻ mặt của người đàn ông có một chút buông lỏng.
Người phụ nữ này tên là Tưởng Viện, cô ta đã trở nên nổi tiếng sau khi đóng một bộ phim xuyên không, sau đó, cô ta lại nhân lúc rèn sắt khi còn nóng mà đóng thêm các vai phụ khác trong một số bộ phim truyền hình và bom tấn lớn, đây đúng là thời điểm chạm tay là bỏng, cô ta là một trong bốn các tiểu hoa đán hiện nay do các cư dân mạng bình chọn.
*Tiểu hoa đán (hay Tiểu hoa): là khởi điểm của các sao nữ khi bước chân vào làng giải trí, từ những ngôi sao vô danh tới những mỹ nhân được săn đón hiện nay đều có thể gọi chung là tiểu hoa.
Đồng thời, cô ta cũng chính là nghệ sĩ mới ký hợp đồng của Tinh Hoàng, vì để thể hiện sự coi trọng của mình đối với cô ta, công ty đã phái người đại diện cấp cao của công ty là Âu Văn đến để dẫn dắt cho cô ta.
Diệp Trăn đi qua, khom người nói: "Ngụy tổng."
Ngụy Thiệu: "Mời cô Tưởng đi ra ngoài."
Đây rõ ràng chỉ là một câu nói khách sáo nhưng lại khiến cho thân thể của Tưởng Viện run lên, run bần bật, nước mắt rốt cuộc cũng nhịn không được mà rơi xuống.
"Ngụy tiên sinh......"
Ngụy Thiệu không một chút cảm xúc, anh vẫn duy trì sự giáo dưỡng tốt đẹp và khí độ tự phụ của mình.
Tưởng Viện rũ mắt, nhu nhược đáng thương.
Diệp Trăn đi đến đứng trước người Tưởng Viện: "Cô Tưởng, mời."
Cho dù Tưởng Viện có lá gan lớn đến đâu, thì giờ phút này cô ta cũng phải run rẩy trước sự thờ ơ và lạnh nhạt của Ngụy Thiệu, nhưng trong lòng cô ta lại không khỏi phẫn hận, cô ta đã tự hạ thấp giá trị con người mình để chủ động đến câu dẫn anh, nhưng cô ta lại không chiếm được một ánh mắt của anh, cũng không dám gây chuyện để chọc tức anh, cho nên cô ta đành phải không tình nguyện mà lướt qua Diệp Trăn rồi nhanh chóng rời đi.
Diệp Trăn đi theo sau cô ta, cuối cùng, sau khi cô đóng cửa văn phòng của tổng giám đốc lại, cô mới thấy cổ áo hơi mở của người đàn ông đã có chút lộn xộn. Ngụy Thiệu là tổng giám đốc của Tinh Hoàng giải trí, chỉ tính riêng thân phận này thôi thì cũng đã đủ để thu hút sự chú ý của mọi người rồi, huống chi anh còn là người thừa kế của Ngụy gia, một trong ba gia tộc lớn nhất ở đế đô.
Không chỉ vậy, anh còn là người đàn ông mà nguyên chủ của Diệp Trăn yêu sâu sắc, là mục tiêu lần này của cô.
"Diệp Trăn đúng không?"
Tưởng Viện, người đã ra khỏi phòng làm việc của Ngụy Thiệu, cô ta đã thu hồi lại vẻ mặt nhu nhược đáng thương của mình, cô ta khẽ gật đầu, mỉm cười đầy tự tin và kiêu ngạo.
Diệp Trăn mỉm cười: " Vâng. Cô Tưởng có gì muốn phân phó?"
Tưởng Viện nói: "Sự việc hôm nay, tôi không hy vọng sẽ nghe được điều gì đó từ trong miệng của người khác."
Diệp Trăn gật đầu: "Về việc của Ngụy tổng, chúng tôi tự nhiên sẽ không nói thêm cái gì."
"Hy vọng cô là người thông minh." Tưởng Viện nhìn Diệp Trăn, hừ một tiếng mới xoay người rời đi.
Thật ra, thần sắc của Diệp Trăn vẫn tự nhiên như cũ, dù sao thì đây cũng không phải là người phụ nữ đầu tiên bị Ngụy Thiệu mời ra khỏi phòng làm việc.
Cô đã đến đây được nửa tháng, cô hiểu người đàn ông này có sức hấp dẫn như thế nào, không chỉ mỗi gia thế mà cả ngoại hình và năng lực của anh đều rất là xuất sắc.
Đáng tiếc, anh ta lại không được sống lâu.
Ở trong trí nhớ của ký chủ, cô và Ngụy Thiệu sẽ cùng chết trong một vụ tai nạn xe hơi.
Ước nguyện cuối cùng của kí chủ: Một, bảo vệ Ngụy Thiệu khỏi tử thần.
Tránh khỏi vụ tai nạn kia không khó, khó khăn duy nhất chính là ký chủ cũng không biết màn độc thủ ở sau màn, hơn nữa khẳng định đối phương đã sớm lên kế hoạch từ lâu, một lần không thành thì tất sẽ có những hành động kế tiếp, mà lần hành động sau, dù có dùng thủ đoạn gì thì cũng khiến cho người ta khó lòng mà phòng bị.
Ngụy gia là một gia tộc lớn, cha của Ngụy Thiệu lại càng là một người phong lưu, trong sáng ngoài tối đã có ba người con ngoài giá thú, lại càng miễn bàn tới những đứa con khác của Ngụy gia, gia tộc quyền thế, xung đột lợi ích là điều khó có thể tránh khỏi, mà Ngụy Thiệu lại là cháu trai cả được ông Ngụy coi trọng nhất, nên tự nhiên sẽ dẫn tới sự thù địch từ nhiều bên.
Mà có thể thuê được sát thủ, vậy nghĩ đến người này chắc cũng phải chất chứa oán hận rất sâu nặng, vô cùng căm thù đối với Ngụy Thiệu.
Buổi tối lúc tan làm, Diệp Trăn bị Ngụy Thiệu gọi vào trong văn phòng của anh.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!