Giọng nói của cô rất bình tĩnh: “Bởi vì nghe nói chuyện của anh nên tôi mới đến đây tìm cậu năm để nói chuyện, có đúng không?”
Tiêu Sách nói: “Chị ba nói rất đúng.”
Tiêu Văn gần như là suy nghĩ theo thói quen, cảm thấy hai người này không
bình thường, anh hoài nghi nhìn lướt qua, quả nhiên nhìn thấy bàn chân
của người đàn ông đang duỗi ra dưới váy của người phụ nữ ở cuối bàn, cô
còn rất thích thú, khóe miệng mỉm cười, trong khi Tiêu Sách vẫn còn đang xem các tập tin trên máy tính một cách nghiêm túc và đứng đắn.
Anh tức giận, nhìn làn váy càng lúc càng lên cao: “Mẹ nó, tôi sẽ giết chết đôi nam nữ chó chết các người!”
Anh xông lên——
……
Tiêu Văn bất mãn với sự sắp đặt của ông nội, không phục khi phải làm việc ở
dưới trướng của cậu em trai kém mình mười mấy tuổi, làm ầm ĩ ở trong
phòng làm việc của Tiêu Sách, lại bất mãn với việc Diệp Trăn ở giữa
khuyên can giúp đỡ cho Tiêu Sách, cho nên liền cầm tách trà ném lên trên người cô, Tiêu Sách vì bảo vệ cho cô nên sau lưng đã bị đập trúng, anh
ta còn muốn gây rắc rối nhưng Tiêu Sách đã không thể nhịn được nữa, chỉ
có thể đánh anh ta bất tỉnh.
Ông nội tức giận đến mức run cả tay, vừa mới đi đến thì đã thấy cả phòng lộn xộn, đứa cháu nội yêu thích
nhất thì trên người đều là nước, một thân chật vật, cháu dâu thứ ba thì
vừa thất vọng vừa bất lực, ông trực tiếp cho người kéo Tiêu Văn đến từ
đường nhốt lại! Nếu như anh còn tiếp tục không tuân theo kỷ luật thì sẽ
đuổi anh ra khỏi Tiêu gia!
Cha mẹ Tiêu Văn lúng túng không biết
nên nói gì, nhưng Tiêu Sách đã nói trước: “Ông nội đừng tức giận, cháu
trai không có việc gì, chỉ là phòng làm việc đã bị rối loạn, bị đổ nước
lên trên người mà thôi, chỉ cần dọn dẹp một chút là được.”
Ông
nội vẫn còn tức giận, ông đập cây gậy thật mạnh, cũng nói một câu với
cha mẹ Tiêu Văn: “Rốt cuộc hai đứa đã dạy con trai mình như thế nào?”
Ông nội chính là người đàng hoàng, vốn đã không thích hành vi ngoại tình
bao nuôi tình nhân của Tiêu Văn, mà bây giờ anh lại còn bắt nạt em trai
mình nên tự nhiên lại càng thêm bất mãn, đương nhiên cũng không thèm
nghe bất kỳ lời giải thích nào.
Cha mẹ Tiêu Văn vẫn còn lo lắng cho Tiêu Văn, nên cũng không quan tâm đến
việc Diệp Trăn có bị thương hay không, ông cụ vừa đi thì bọn liền chạy
tới từ đường.
Tiêu Dương đi ra ngoài, anh cả và anh hai đang có
xã giao ở bên ngoài, căn nhà này thật sự không có bao nhiêu người, nếu
không thì việc ầm ĩ lớn như vậy đã sớm có người tới khuyên bảo rồi,
người giúp việc đã đến dọn dẹp nhà cửa, Tiêu Sách ở một bên khuyên Diệp
Trăn đừng đau buồn, Diệp Trăn lắc đầu nói: “Hôm nay tôi lại gây thêm
phiền toái cho cậu năm, tôi về phòng trước, cậu cũng đi nghỉ ngơi sớm
đi.”
Tiêu Sách nhìn vào trong nhà, “Vừa rồi chị ba cũng bị thương, tôi đưa chị đi.”
Diệp Trăn nói: “Cảm ơn cậu năm.”
Anh chỉ đưa cô đến cửa phòng, nhìn cô bằng ánh mắt thâm thúy: “Chị ba, chị có hài lòng với những gì tôi đã làm hay không?”
Diệp Trăn khẽ cười, xoay người trở về phòng.
Cô thay quần áo, đi đến từ đường gặp Tiêu Văn, Tiêu Văn vẫn còn chưa thức
dậy, mẹ Tiêu Văn đang lau nước mắt, cha Tiêu Văn thì đang mắng người:
“Đều nói mẹ hiền chiều hư con, Tiêu Văn chính là bị bà chiều hư!”
Mẹ Tiêu cãi lại vài câu, cha Tiêu tức giận bỏ đi!
Diệp Trăn đi qua, nói: “Mẹ, cha đang tức giận, mẹ đừng để ý.”
“Mẹ biết, mẹ không thèm để ý. Trăn Trăn, con nói thật cho mẹ biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Con trai mẹ không phải là người dễ xúc động như
vậy, tại sao nó có thể đánh Tiêu Sách?”
Diệp Trăn nói: “Tiêu Văn
nghi ngờ con có tư tình với cậu năm nên khi anh ấy đi tìm cậu năm, phát
hiện con đang ở đó thì liền bắt đầu động tay động chân.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!