TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ

Chương 15: Hai đánh một


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 15 : Hai đánh một
Tên to xác vừa mới đi tới cửa, chân ngoài chân trong. Hắn nghe được lời của Danh Cao thì hàng chân mày có chút nhếch lên, khóe miệng khẽ cười quay lại.
“Ngươi nói sao? Ta chưa nghe rõ.”
“Ta nói ngươi trả lại Ẩn Hồng thảo đây!” Danh Cao lăm lăm thanh trường đao trong tay nói.
Hắn nghe được lời này thì càng cười rộ lên, quay sang tên bên cạnh nói.
“Ngươi có nghe không hắn đòi lấy lại kìa!”
Hắn lại nhìn qua phía Danh Cao rồi tiếp tục cười đểu nói.
“Cái này ngươi lấy trước nhưng ta đã lại lấy được từ tay ngươi, có giỏi thì qua đây lấy lại đi.” Vừa nói hắn vừa đưa cái hộp Ẩn Hồng thảo ra trước khiêu khích.
Lời nói này lọt hết vào tai Danh Cao, sự khiêu khích như thế Danh Cao không thể nào chịu được. Bình thường hắn là người hay vui đùa cợt nhả nhưng thật ra tính tình hắn rất dễ nóng nảy. Danh Cao nét mặt tối lại, cầm chắc thanh đao bước lên trước.
Thấy Danh Cao bỗng nhiên tức giận như thế, hai người Huy Hùng và Nhã Phương cũng có chút bất ngờ. Từ khi mới vào thì đây là lần đầu tiên Huy Hùng thấy vẻ mặt này của Danh Cao. Chợt Huy Hùng đưa cánh tay kéo vai Danh Cao. Danh Cao quay người chỉ thấy Huy Hùng nháy mắt ra hiệu gì đó, hắn kéo cánh tay của Danh Cao lắc đầu.
“Danh Cao bình tĩnh, hắn đang cố tình khích tướng. Ta đã dò xét qua, hắn ít nhất là hơn chúng ta một tầng Ngưng khí rồi, chắc cũng ở mức tầng năm.”
Nghe tiếng nói của Huy Hùng, Danh Cao ban đầu cũng có chút không tin, hắn dùng thần thức để kiểm tra thì y như lời Huy Hùng nói. Tên này có tu vi cao hơn bọn họ.
“Không thể nào, chúng ta chỉ vừa nhập môn hơn ba tháng, sao có thể!”
Nhìn ra biểu hiện kinh ngạc trong lời nói của mấy người Trần Huy Hùng, cái tên Chung Công gầy nhom mới cười cười giễu cợt lên tiếng.
"Hắn nói không sai, cậu chủ ta đã đạt đỉnh tầng năm Ngưng khí, tên đi với ngươi cũng có chút thông minh đó. Các ngươi biết cậu chủ nhà ta là ai không mà dám hành động thế hả.”
"Đây là thiên tài của núi Bắc Minh Vân, Đinh Văn Đinh, là người sở hữu đơn linh căn. Cậu chủ ta từ khi chưa nhập môn đã đạt tới Ngưng khí tầng hai rồi kìa!” Bùi Chung phe phẩy cái quạt trong tay nói.
“Cái gì, đơn linh căn?”
Đơn linh căn - thiên phú tuyệt đỉnh mà hàng chục vạn, hàng trăm vạn người mới một người sở hữu. Người sở hữu đơn linh căn thì tiềm năng dài như bất tận, tốc độ gia tăng tu vi thì chẳng thứ gì bì kịp.
Sắc mặt ba người Hùng, Danh, Phương lập tức trở nên khác thường khi nghe tới đơn linh căn, cảnh giới lại cao hơn bọn họ. Ai cũng hiểu rõ bản thân chỉ mới ở cảnh giới Ngưng Khí nên chỉ cần cách biệt một hay hai tầng thì cơ hội đánh thắng đã gần như chả có.
Huống hồ tên này còn là tu sĩ thể tu, ở cấp bậc Ngưng Khí khi mà tu sĩ còn chưa thành thục các loại công pháp hoặc pháp bảo thì thể tu rất có lợi thế, họ chỉ cần dùng sức mạnh vô song của bản thân liền có thể chống lại tu sĩ khác cùng đẳng cấp.
Nhìn thấy tình cảnh ba người trước mặt tỏ ra biểu cảm lúng túng, tên to xác tên Đinh Văn Đinh càng đắc ý mà cười lớn hơn, hắn nói.
“Sợ rồi chứ gì, nếu sợ rồi thì đi về!” Nói rồi hắn quay người bỏ đi
Lúc này chỉ thấy Huy Hùng ghé sát tai thì thầm gì đó với Danh Cao, lại quay sang Nhã Phương nói tiếp. Sau khi nói xong hai người Huy Hùng và Nhã Phương cũng vỗ túi trữ vật lấy ra v·ũ k·hí của bản thân, một thanh trường kiếm và hai chiếc quạt.
“Lên nào Danh Cao.” Trần Huy Hùng quyết đoán hô.
“Được!”
Danh Cao và Huy Hùng vận linh lực toàn thân, cả hai đều cùng một bộ dạng nhún chân bắn người về phía Văn Đinh. Danh Cao đi trước, hắn nhảy lên giơ cao thanh đao mà bổ xuống đỉnh đầu tên to xác.
Nhanh như cắt, tên to xác quay mặt lại, rõ ràng hắn cảm nhận được hai người đằng sau. Văn Đinh giơ một tay lên đỡ còn một tay còn cầm chiếc hộp. Người c·hém n·gười đỡ, hai thứ vừa tiếp xúc liền gây ra một tràng xung kinh bắn ra, hiển nhiên đòn chém kia đã đem toàn bộ thực lực của Danh Cao chém xuống.
Đòn chém xuống của Danh Cao được vận linh lực nên rất mạnh nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Da thịt của tên thể tu đơn linh căn này đã đạt tới độ cứng như sắt đá nên đao bình thường chả gây ra sát thương gì với hắn.
Hắn dùng một tay đỡ, trên mặt còn cười chế nhạo.
“Còn kém lắm..!”
Chưa kịp nói hết câu thì từ đâu đằng sau lại có thêm một mũi kiếm đâm ngay trước mặt, mũi kiếm được bao bọc bởi linh lực đâm tới nhanh như tên bắn. Đó chính là Huy Hùng, hắn đang lao về đây.
Không kịp hất văng Danh Cao ra, Đinh Văn đành ném chiếc hộp chứa Ẩn Hồng thảo lên để dùng tay đỡ lại nhát kiếm đâm tới. Thể tủ thường tu luyện tứ chi trước mà không coi trọng phần đầu bởi vì đa số họ dùng cơ thể như v·ũ k·hí mà t·ấn c·ông. Phần đầu tuy có cứng cáp hơn bình thường nhưng đứng trước mũi kiếm được tu sĩ dùng linh lực để gia tăng sát thương, việc b·ị t·hương tổn là điều khó tránh.
Văn Đinh không muốn thế nên hắn nhất quyết đỡ lại, hắn vận linh lực dùng lòng bàn tay chặn được mũi kiếm. Hai bên đều dùng hết sức, tay trái đỡ Danh Cao đánh xuống, tay phải thì chặn mũi kiếm của Huy Hùng.
Thấy cậu chủ mình bị hai tên vây công, người hầu Chung Công nhăn mặt hét lớn.
“Lũ vô sĩ kia dám lấy hai địch một hả! Tiếp chiêu của ta!”
Hắn lấy một cái roi trong vạt áo, dùng nó mà quất tới phía Danh Cao.
“Xoẹt”
Đường roi như ánh điện quất ngang nhưng đột nhiên bị thứ gì đánh văng ra lại. Đó là Nhã Phương. Nhã Phương dùng chiếc quạt đánh trả lại đòn roi của Chung Công.
“Con tiện nhân này!” Chung công nhăn mặt hét lên.
Nhã Phương nghe vậy chỉ lạnh nhạt hừ lại, cô vận chuyển linh lực dùng thần thức điều khiển chiếc quạt t·ấn c·ông Chung Công. Hai chiếc quạt trên hai tay hợp hành một, tạo hành một vòng công kích cực mạnh mà bắn về phía đối phương. Với tài năng xuất khí điều thể cực kỳ thành thục thì Nhã Phương rất dễ dàng khống chế tình hình.
Ba người bên kia vẫn còn thế giằng co quyết liệt, trong lúc căng thẳng mà ánh mắt tên Văn Đinh vẫn có thời giờ để nhìn về phía Chung Công. Hắn thấy Nhã Phương t·ấn c·ông thì trên mặt lại lộ ra vẻ khoái chí nói.

Bạn đang đọc bộ truyện Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ tại truyen35.shop

“Chà, nữ nhân không chỉ xinh đẹp mà tài nghệ còn giỏi! Chung Công, ngươi đánh bại ả ta, đợi khi ta giải quyết xong sẽ qua đó vui đùa!”
Nghe mấy lời trơ trẽn của Văn Đinh, Danh Cao không chịu được, hắn dùng thần thức huy động lượng lớn linh lực chém thêm một đòn cực mạnh nữa.
“Tên khốn!”
Đòn đao hạ xuống nhưng vẫn không thể đẩy lùi cánh tay cứng cáp kia. Văn Đinh quả thực rất mạnh. Một mình hắn đỡ cả hai mà trên mặt không có vẻ nhún nhường hay tí kiệt sức nào. Xung quanh cả ba giờ đây từng tầng lớp lớp ánh sáng hào khí không ngừng tảng ra, uy áp khiến người thường phải bạt vía kinh hồn.
Hai đều đều vận hết linh lực chống đỡ, nhưng có vẻ như Văn Đinh vẫn chưa dùng hết sức.
Chợt chiếc hộp đựng Ẩn Hồng thảo rơi xuống bên cạnh Huy Hùng. Trần Huy Hùng nhanh chân đá nó lên lại, đưa một tay còn lại chụp lấy. Trần Huy Hùng vừa mở hộp ra thì đột nhiên một tràn xung lực cực mạnh bộc phát trước mặt khiến hắn nhìn lại.
Vừa khi thấy Trần Huy Hùng cầm chiếc hộp, Văn Đinh đã điên tiết mà vận dụng hết linh lực của tu sĩ Ngưng khí tầng năm. Quả thật hắn rất mạnh, luồng khí xung quanh hắn bộc phát ra thôi đã khiến Huy Hùng và Danh Cao phải vận linh lực chống trả.
Văn Đinh xoay người một cái, đột nhiên cơ thể hắn được các dải ánh sáng vàng kim từ từ cuốn lại quanh thân, cả cơ thể chỉ chốc lát đã được bọc hoàn toàn trong ánh vàng. Hắn gồng mạnh cơ thể, đã hất được hai người Danh Cao và Huy Hùng ra sau.
Hắn tung hai đòn quyền về phía Danh Cao khiến Danh Cao phải đưa đao đỡ rồi lùi sang một bên.
Tiếp theo hắn lao nhanh về phía Trần Huy Hùng hòng giành lại cái hộp.
Trần Huy Hùng vừa sững lại sau cú xoay người giờ lại thấy thân thể như một khối hoàng kim lao tới thì vội đưa hai tay nắm chặt chuôi kiếm đỡ lại, chiếc hộp trong tay cũng vì thế mà bị ném lên.
Hộp Ẩn Hồng thảo vừa bay lên đã bị Văn Đinh tóm lấy, hắn thuận người tung một đòn vào Trần Huy Hùng kiến hắn bay ra xa vài trượng, cơ thể bị dội vào vách tường cửa tiệm.
“Ầm”
Một màn chấn động này khiến cửa tiệm đột nhiên nhốn nháo lộn xộn không thôi. Ai nấy trong tiệm nét mặt cũng thất kinh nấp một bên quan sát. Chỉ có ông chủ cửa tiệm là khuôn mặt không có chút biến sắc vẫn cứ ngồi nhìn màn.
Thấy Trần Huy Hùng b·ị đ·ánh, Danh Cao vội vàng lui về tới gần đỡ hắn dậy. Nhã Phương cũng thế, cô từ từ điều vòng quạt chống đỡ cũng nhún mạnh chân lùi về sau.
Trần Huy Hùng lúc này đã ngồi dậy, dù đã dùng toàn bộ linh lực tập trung đỡ nhưng toàn thân vẫn có chút ê ẩm.
“Ngưng khí tầng năm đỉnh quả thật khác biệt, ta đã đạt tầng bốn vẫn không thể ăn thua với tên này.” Trần Huy Hùng nghĩ thầm.
Hắn nhớ lại vừa rồi ngay khoảnh khắc hắn b·ị đ·ánh vào thì cơ thể không bắn đi ngay mà dường như Văn Đinh đã giữ tay lại một khắc ở thanh kiếm sau đó cơ thể mới bay ra sau. Quả nhiên khi Huy Hùng nhìn lại thanh kiếm của mình thì nó đã bị gãy làm ba phần. Chứng kiến cảnh này hắn đột nhiên lo sợ.
“Lúc nãy mà b·ị đ·ánh vào người, chắc ta không ngồi dậy nổi mất!”
Thấy Trần Huy Hùng nằm đo đất như vậy, tên người hầu mới đi tới gần Văn Đinh, hắn ưỡn mặt ra nói.
“Sao, nếm mùi Kiên Can công của cậu chủ ta rồi chứ. Hehe.”
“Kiên Can công? Chả lẽ ngươi tu luyện công pháp rồi sao?”
Ba người Hùng, Cao, Phương nghe vậy có chút ngỡ ra. Họ không ngờ tên này đã tu luyện công pháp, rõ ràng với tu vi cùng với công pháp đó nên hắn mới không ngại mà vểnh mặt lên đối đầu với cả ba.
Văn Đinh đưa cái hộp cho tên bên cạnh giữ, bản thân hắn thì tiến lại gần về phía ba người kia. Hai tay hắn được bao bọc bởi ánh sáng màu vàng, liên tục đập bôm bốp vào nhau. Mặt hắn lộ nét nham hiểm.
“Sao? Sao không tới đây dành lại nữa.”
Hai người Danh Cao và Nhã Phương thấy hắn bước tới, họ hiển nhiên biết hắn định làm gì. Cả hai không nói không rằng ngồi dậy, thủ thế chặn trước mặt Trần Huy Hùng.
“Giỏi lắm!” Văn Đinh cười nói.
Nói xong đột nhiên hai nắm đấm của hắn tỏa ra luồng ánh sáng cực mạnh lóa mắt, còn có ẩn hiện trong đó những đốm lửa không ngừng bắn ra. Hai cánh tay hắn giờ đây giống như khúc gỗ đang cháy đỏ rực, với các tia lửa than xung quanh, trông uy lực vô cùng kinh người.
Văn Đinh giậm chân nhảy lên, hắn vận dụng toàn lực vào tay tung ra một đòn cực mạnh về phía trước. Hai người Cao, Phương trên mặt hiện nét tập trung cao độ, họ đã sẵn sàng đón nhận đòn đánh.
“Ầm”
Một tràn khí xung kích bắn ra, tạo thành một vòng tròn có bán kính hai trượng. Trên mặt đất bụi bay tứ tung, chẳng ai thấy được gì, sau một hồi mới dần thu lại được phân nửa.
Lúc này để lộ ra khuôn mặt Văn Đinh có chút gì đó biến sắc, mặt hắn vừa ngỡ ngàng vừa e sợ. Chỉ thấy tay của hắn đánh xuống thì bị bàn tay ai đó giữ chặt lại, không cho đòn đó với tới chỗ hai người Danh Cao và Nhã Phương.
Khi màn bụi thu hết thì mới thấy, trước mặt Danh Cao là vị chủ cửa tiệm đang đứng, ông ta dùng một tay nắm lấy nắm đấm của Văn Đinh. Văn Đinh cố hết sức cử động thu cánh tay nhưng bị bàn tay của người quanh năm bốc thuốc kia giữ vững, hắn chả xê dịch được đi đâu. Bỗng ông chủ cửa hàng dược liệu lên tiếng.
“Các vị đánh tới đây đủ rồi. Cửa tiệm của ta không phải là sàn đấu.”
Nói xong ông ta đẩy cánh tay cùng toàn bộ cơ thể của Văn Đinh ra, trên mặt vẫn không có chút khác thường. Lực đẩy mạnh tới nổi làm cả cơ thể của tu sĩ thể tu đạt tầng năm Ngưng khí phải lùi về mấy bước mà không phản kháng lại được gì.
Lúc này Văn Đinh lộ rõ vẻ kinh ngạc, hắn không ngờ người đàn ông nho nhã làm chủ cửa tiệm laji có thực lực cao tới vậy, qua đó có thể thấy ông ta không phải người thường. Rõ ràng ông chủ cửa tiệm này là một tu sĩ với tu vi ít nhất cũng cao hơn bọn Văn Đinh hai tầng.
Nét mặt Văn Đinh hậm hực đành thu quyền lại, lớp ánh sáng hoàng kim trên cánh tay cũng dần mất đi. Tên người hầu bên cạnh lúc này cũng có phải phần thất thần, hắn đưa tay lên làm vẻ kính cẩn hỏi.
“Này ông kia, sao ông lại ra tay? Chẳng lẽ có giao tình với ba người kia!”
Lúc này vị chủ cửa tiệm mới bình tĩnh, ông dõng dạc đáp.
“Người mới gặp mặt làm sao có giao tình, chỉ vì các ngươi đánh nhau làm xáo trộn tiệm của ta, làm sao ta có thể đứng đám nhóc các ngươi hủy đi cơ nghiệp mấy đời của ta. Nếu muốn các ngươi có thể ra ngoài rồi giải quyết, ta không quan tâm.”
Bỗng ông quay đi để hai tay sau lưng nói tiếp.
“Người trong cùng một tông môn lại đánh nhau giữa phố, chuyện này rất đáng để xem đây.”

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ, truyện Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ , đọc truyện Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ full , Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ full , Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top