TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Số Phận

Chương 120: Trở Về


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 120: Trở Về
Hơn 30 phút, kiểm tra lại t·hương v·ong, Ain nhận được báo cáo tính toán tổng kết trận chiến lần này, bộ lạc của hắn đã mất đi 37 người, b·ị t·hương hơn phân nửa tổng số tộc nhân tham gia chiến đấu.
Còn số tộc nhân không thể tái chiến là hơn 70 tộc nhân, dù vậy thì với tốc độ phát triển hiện tại của bộ lạc, chừng hơn 5 năm nữa sẽ hồi phục hoàn toàn cho bọn họ.
Đi đôi với tin xấu thì tin tốt mà Ain nhận là có hơn 10 tấn lương thực các loại, nhưng phương pháp bảo quản của bộ lạc này quá cũ kỹ, thành ra ngồi lựa ra thì cũng chỉ còn hơn 6 tấn thực phẩm có thể ăn được.
Vũ khí chỉ là dao đá nên Ain bỏ qua, còn có một số thứ hay ho nhưng mấy tảng đá màu sắc đẹp đẽ, đặc biệt là một viên đá phát sáng xanh lục, nhìn thôi Ain cũng nhận ra đây là dạ minh châu trong truyền thuyết.
Chỉ có đặc biệt là phát sáng nên hắn cũng chẳng cần, vứt sang một bên, Ain lục lọi trong đống hỗn tạp của căn lều Ruồi thần kia, thêm một lúc cũng không tìm được gì có ích nữa mới đốt bỏ những thứ vô dụng.
Nói chung thu hoạch lần này tương đối ổn, Ain nhìn xung quanh, các tộc nhân đang gom lại v·ũ k·hí hư hại của bộ lạc, một số dính độc của Rin phải bỏ hoặc phá hủy tại chỗ.
Thứ Ain chú ý lúc này là con cá sấu, tưởng nó mạnh thì sau trận chiến hắn mới nhận ra con cá này như tên tộc trưởng kia, chỉ là vật c·hết nhưng vui vẻ là các tộc nhân đi xung quanh cũng tìm được ít con cá sấu.
Bắt về, lượng tươi được bổ sung thêm một chút, sau đó một lần nữa kiểm tra mọi thứ lần cuối, Ain nhìn đoàn người rồi hô to : “ Trở về bộ lạc”.
Cả đoàn người bắt đầu di chuyển, do có số lượng lớn heo rừng nên vận chuyển đồ đạc lại dễ hơn rất nhiều, nhóm kỵ binh đi sau cùng bọc hậu.
Cả đoàn người biến mất sau khỏi khu rừng, để lại khung cảnh lửa cháy một khu vực mà chỉ vài giờ trước còn là một bộ lạc mới nổi.
Do trời đã gần tối và ở nơi xa lạ nên cả đoàn đành di chuyển suốt đêm, dù đã rất mệt mỏi trong trận chiến trong một ngày, nhưng không có ai dám lơ là.
Ain ngồi trên người Ichi mà thở dài, hắn vuốt bộ lông của Kins, nó vừa được lão Quy chữa trị xong, liền bay đến đây giúp hắn.
Nhìn con chim đang lim dim ngủ, Ain nhẹ nhàng vuốt đầu nó, sau đó Ain vỗ đầu Ichi, con sói chỉ im lặng di chuyển.
Không gian yên tĩnh, làm cho một số người không kìm được cảm xúc khi nhớ lại chuyện hôm nay, đặc biệt số đông là nhóm trẻ tuổi nhất, các tộc nhân trung niên chỉ biết an ủi bọn hắn chứ cũng không kìm được cảm xúc của mình.
Ain nhìn tộc nhân của mình, hắn cũng im lặng, rồi nhìn vào Ry đang ngáy o o o trên một xe kéo mà lắc đầu, Dio đi lên gần Ain, nó đang cưỡi con sói đực tên Zeta, đây chính là người anh em của Ichi.
Dio nhìn Ain rồi hỏi : “ Hai người kia là quân bài bí mật của mày à?”.
Ain nhìn theo ánh mắt của Dio, ánh mắt của Dio nhìn ra sau, trên xe kéo chất thực phẩm là bóng dáng hai kẻ đang ngủ như thằng Ry, Ain quay đầu lại rồi gật đầu.
Nhìn cái gật đầu của người bạn thân, Dio im lặng, cả hai cùng với đoàn người im lặng, tới khi trời sáng thì mới tới được chỗ ngọn núi đá vôi.
Lại thêm 30 phút nữa, cả đoàn người mới tới chỗ bãi đất trống, các tộc nhân liền tản ra làm việc, những người ở lại bộ lạc cũng ra ngoài phụ giúp.
Tù binh được tập hợp ở chỗ đất trống, các tộc nhân thì người đi vận chuyển lượng thực, người phụ đưa người b·ị t·hương qua chỗ phòng trị liệu.
Người thì vận chuyển xác của những người đồng đội đi qua chỗ vườn vĩnh cửu, những cái bia bằng đá vôi được khắc chứa nước mắt của người làm, người ghi lên những thông tin của đồng tộc.
37 ngôi mộ được thêm vào khu vườn, giờ đây nó đã đông đúc hơn, nhưng không có tộc nhân nào mong muốn nơi này đông hơn, việc t·hương v·ong này cũng làm cho Tel bị tâm lý.
Ain nghe tin nhưng cũng không thể làm gì khác, hắn cũng không ngờ đối phương lại có lực lượng zombie nên nhận định của Tel cũng không phải là sai, chỉ là chưa đầy đủ.
Hắn cũng đã hiểu câu nói ở kiếp trước, khi nghe mấy chú trung niên nói về tình hình thế giới :
“ Ai nắm được tình báo nhiều hơn tỉ lệ chiến thắng sẽ tăng theo”.
Ain lúc đó quá non trẻ nên không hiểu hết câu nói này, hắn chỉ cho rằng mấy chú đó nói vui thôi, ai đời việc nhà chưa xong đã rõ chuyện thế giới, và điều hắn đã đúng là hai ông chú bị vợ nhéo tai kéo về nhà.
Nhưng rồi trải qua lần này hắn đã hiểu.
Ain chỉ nhờ Mit đi động viên một hồi xem, dù gì cả hai người cũng làm chúng với nhau một thời gian nên cũng dễ động viên.
Hắn lúc này cần làm một việc khác, Ain đi tới chỗ Dio, đang sắp xếp công việc cho mọi người :
“ Ở đây, tao giao cho mày, đừng cho ai vào nhà tao, có chuyện gì thì để sau giải quyết“.
Nói xong, Ain đi vào nhà, đóng cửa lại, Dio nhìn theo mà đầy suy tư, nó lại bận rộn nửa rồi.
Sau ngày hôm đó, các tộc nhân không còn thấy tộc trưởng như thường lệ, có người muốn gặp mặt cũng không được, vì xung quanh nhà của Ain là một nhóm chấp pháp đứng đó.
Thậm chí người đặc biệt như Eny cũng không được, con bé nhìn đám người trước mặt mà tức tối, nói về đánh đấm con bé có thể tự tin nhưng đối phó đám người này thì chịu.

Bạn đang đọc bộ truyện Số Phận tại truyen35.shop

Vô cùng khó chịu, vì bọn họ không những mạnh ngang con bé còn có những đòn khóa, đây là thứ mà các tộc nhân rất e ngại khi đối đầu với bọn họ.
Vào ban đêm, Duyên lén lút trên những cành cây định xâm nhập vào nhà của Ain kiểm tra tình hình, nhưng cô bỗng dừng lại trước khi xâm nhập được phạm vi bảo vệ kia.
Duyên nhìn xung quanh rồi tức tối nói :
“ Thả tôi ra”.
Nghe câu nói, từ trong những tán cây phía trên đầu Duyên, Zua nhẹ nhàng đi xuống, nó nhìn cô nàng rồi búng tay một cái, vô số sợi dây nhỏ được thả ra.
Cô nàng vội phủ bụi do dây cột lấy, sau đó thì Duyên mới nhăn nhó hỏi :
“ Cho tôi vào được không?”.
“ Rất tiếc là không, đây là lệnh của tộc trưởng, tôi không thể giúp”.
Zua cười cười trả lời, Duyên nghe vậy chỉ im lặng, dù cả hai người đối nghịch lập trường nhưng không vì vậy mà cô nghi ngờ lời nói của đối phương, là những người làm trong tối nên cô rất hiểu rõ dấu hiệu nói dối.
Duyên chỉ hậm hực đi về, cô nhảy xuống đất rồi đi về nhà Eny, bỏ lại ánh mắt bất ngờ của nhóm chấp pháp, Zua chỉ ló đầu xuống rồi nói cho mấy người kia hiểu.
Trong một tuần sau, từ ngày đó, Dio phải đau đầu, nó vừa phải sắp xếp cho nhóm tù binh, do không có ấn để ràng buộc nên nó phải cử nhiều người quan sát, vừa trong coi bộ lạc, đây thời gian n·hạy c·ảm với bộ lạc.
Các tộc nhân cũng đã trở lại công việc bình thường, nhóm trồng trọt nhìn khu vườn của mình mà thở phào, do không có ai trông coi nên khi bị côn trùng t·ấn c·ông lần nữa thì bộ lạc coi như mất mùa năm nay.
Nhóm chế tác thì khóc nhiều hơn, v·ũ k·hí hư hại rất nhiều, một số vũ khi của các đội trưởng như Dio, Pu, Mit bị hư hại nặng nên bọn họ phải làm lại v·ũ k·hí cho họ.
Rin thời gian này phải căng mình, cùng với các thành viên nhóm trị liệu chăm sóc v·ết t·hương, một số trúng độc của cô nàng nên Rin phải đổ mồ hôi để giải.
Cũng may là vườn thảo dược vừa kịp trưởng thành và trong đợt c·hiến t·ranh vừa rồi cũng thu được nhiều thảo dược lạ, cần một ít thời gian để Rin tìm hiểu.
Bầy heo rừng trong đợt hỗ trợ vừa rồi chỉ b·ị t·hương vài con, dù v·ết t·hương có nặng thì cũng có Opf ở bên chăm sóc, cô nàng cũng biết vai trò của chúng nên hết lòng hỗ trợ mấy con heo rừng.
Bầy sói thì chỉ ở bộ lạc Ain thêm vài ngày rồi lại quay về lãnh thổ của mình, ở bộ lạc Lạc Việt bây giờ chỉ còn Ichi và Zoa, còn hai sói mẹ Alpha, Beta cùng với con sói đực kia cũng bỏ đi được một năm.
Kins thì sau khi trở về cũng tìm góc hang năm xưa của nhóm Ain, nó chui vào rồi ngủ li bì.
Lúc này, Ain đang ở trong tiềm thức, vì hắn lúc vừa về tới bộ lạc đã bị lão Quy kêu vào, kèm theo câu nói :
“ Kêu hai tên kia đi theo thằng cháu ta”.
Ain bán tín bán nghi nhưng hắn cũng làm theo, nhìn ba con vật đi khỏi bộ lạc, hắn thở dài rồi nhờ Dio trông coi bộ lạc.
Khi Ain đóng cửa, hắn liền leo lên giường, nhắm mắt lại, cảm giác quen thuộc nhưng lại có chút lạ lẫm, Ain thấy lão Quy ngồi đó.
Hắn đi lại ngồi xuống, lão Quy mở mắt mình ra rồi ôn tồn nói :
“ Con có muốn biết về thế giới này không?”.
Ain im lặng suy nghĩ, hắn muốn không? Đương nhiên muốn nhưng lão già lại muốn nói cho hắn biết? Vì sao? Còn giọng điệu nhẹ nhàng nữa, chắc chắn có âm mưu?.
Nhận định được tình hình, Ain ngước mắt lên, thì hoảng sợ khi thấy tay lão cầm một thứ gì đó, Ain liền lui lại cấp tốc, chỉ là lão Quy nhanh hơn.
“ Nào nhóc, muốn tìm hiểu thì tự tìm đi, xong rồi kể lại cho ta nhe”.
Lão nắm lấy chân Quy, dùng thân thể to lớn của mình đè lên hắn rồi cầm vật kia nhét vào đầu Ain, cảm giác đau đớn truyền tới, không như lần rút phần linh hồn của mình ra.
Lần này, Ain cảm giác đau hơn gấp 2,3 lần, hắn giật giật cơ thể, lão Quy nhìn vậy liền tránh ra xa rồi biến mất, để lại thằng nhóc nằm đó.
Ain lúc này, sau cơn đau là cảm giác bình thường, hắn ngồi dậy xem xét cơ thể mình, không có sự thay đổi gì.
“ Lão già làm gì mình vậy nhỉ? Mà cái thứ lão cầm là gì?”.
Ain sau khi xác nhận mình bình thường thì xoa cằm suy nghĩ, chỉ là hắn đã không nhìn lại xung quanh mình, không còn là cảnh quen thuộc như mọi lần.
Một cảnh mà mãi sau này Ain mới biết, cái cảm giác mà các nhân vật tiểu thuyết hay bị, cảm giác thật khó chịu.
cầu bình luận, cầu lượt đọc, cầu đề cử, cầu đánh giá
tấu chương xong Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Số Phận, truyện Số Phận , đọc truyện Số Phận full , Số Phận full , Số Phận chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top