Chương 121: Xem Phim (1)
Bỗng Ain cảm thấy có thứ gì đó rất lạ, mà hắn không biết nó lạ chỗ nào, cảm giác rất khó chịu.
“A... a... a!”.
Rồi chưa kịp tìm hiểu, thì Ain đã thấy đầu mình đau đớn, hắn lăn lộn dưới đất, cho dù có làm gì cũng không thể giảm bớt cơn đau đó.
Khi cơn đau đầu dữ dội khiến Ain bất lực, không thể ngăn cản chuỗi hình ảnh xa lạ liên tục tràn vào tâm trí, còn chưa hiểu thì cơn đau lại ập tới.
Rồi khi cơn đau lần nữa giảm bớt, Ain mới hoảng sợ. Hắn thấy mình đang ở trong một không gian xa lạ, một nơi mà ký ức kinh hoàng khiến hắn không muốn nghĩ đến.
Ngọn núi bộ lạc Đá đá, ở cách đó không xa, một nhóm người đang quan sát tộc nhân bộ lạc kia, Ain có thể nhìn rõ ở ngoài cửa hang, dưới ánh sáng của ngọn đuốc, một thân ảnh quen thuộc.
“ Là mình và chú Dyz”.
Ain ngạc nhiên nghĩ, hắn không thể nói hay làm gì, dù có đụng chạm cũng không thể bị phá hủy, cứ như hắn đang là khán giả xem phim vậy.
Bỗng khung cảnh lại thay đổi, lần này là bộ lạc Huyết Sắc, không còn như khung cảnh trước là góc nhìn thứ ba, lần này hắn trải nghiệm góc nhìn thứ nhất.
Theo như quan sát, thì Ain có thể chắc là mình đang theo góc nhìn của lão Ruồi thần kia, chỉ là lão đang quỳ trước một con ruồi to lớn, nếu so ra thì lão già kia lại nhỏ con ruồi này.
“ Không lẽ đây mới là Ruồi thần thật sự?”.
Nhìn khí chất và hình dáng của nó, thì Ain có thể đảm bảo hơn 6 phần mình nghĩ đúng, và kết quả là sự thật khi lão già này nói :
“ Thần mau giúp bộ lạc a”.
Ruồi thần nói gì đó nhưng Ain không hiểu được, rồi khung cảnh thay đổi, Ruồi thần nằm một đống, khung cảnh xung quanh lộn xộn, còn lão già thì giơ đôi tay đẫm máu đen của mình mà thở hổn hển.
Lão già sau khi làm xong chuyện tày trời kia, thì vội nhìn ra sau lưng mình, thấy không có ai, lão mới tiến lại Ruồi thần đang hấp hối, nhặt lấy cây lao gần đó.
“Phập”.
Mũi lao đá xuyên qua đầu Ruồi thần, lão già vội vàng hấp thu thần lực của Ruồi thần, tới đây Ain bất ngờ :
“ Làm được vậy luôn?”.
Sau đó, lão già ngã xuống đau đớn, mãi hơn một giờ thì lão mới đứng dậy quan sát cơ thể mình, Ain nhăn nhó nghĩ :
“ Trạng thái này? Gọi là bán Thần đúng không ta? Về sức mạnh là thần nhưng thế chất thì lão già này chưa phải là thần”.
Ain có kết luận như vậy, là do lão già đi tắm để gột rửa đi những v·ết m·áu dính trên người, cơ thể lão thay vì ốm yếu nay đã thay đổi trở nên tươi tốt hơn, Ain cũng quan sát theo con mắt của lão già.
Thì nơi đây là một khu vực hoang vu, hắn không rõ ở đâu, chỗ lão bước ra đây để tắm là một cái hang động lớn, bên trong hang được trang hoàng rất đầy đủ.
Chỗ Ruồi thần nằm, trước mặt nó là một hố lớn, chứa đựng thực phẩm cống nạp, xung quanh là những bộ xương người, nhìn mạng nhện đóng đầy thì Ain có thể hiểu việc hiến tế ở đây cũng không phải ít.
Chỉ là không biết lý do gì đó, Ruồi thần không muốn giúp bộ lạc của lão và nó cũng đang bị suy yếu nên lão già này mới có thể g·iết c·hết, rồi chiếm đoạt sức mạnh.
Từ những thông tin ít ỏi mà Ain biết thì hắn đã hình dung ra được chặng đường của lão già này, chỉ là còn một số nghi vấn mà hắn cần giải đáp.
Mà thật ra hắn không tìm thấy lối ra của ‘rạp phim’ này, nên chỉ bất lực tiếp tục xem phim.
Cảnh phim thay đổi, lần này là cảnh lão già đi về bộ lạc, cười cười nói nói với các tộc nhân, dù không có tiếng nói gì nhưng hình biểu cảm và hành động của các tộc nhân, Ain thấy biểu cảm của họ rõ ràng, họ rất vui vẻ.
Sau hơn mười phút, thì lão mới đi vào lều của mình, bên trong cũng chỉ là những thứ đơn giản như lão Vu của bộ lạc Đá đá năm xưa.
Cảnh lại lần nữa chuyển đổi, lần này lão đứng trước các tộc nhân bắt bọn họ nuốt một thứ gì đó, sau đó lão đi vào trong lều.
Bên trong lần này lại khác, khi có vô số phụ nữ bị trói nằm đó, lão đi lại một người bắt đầu thể hiện sự nam tính.
“ Trời, có cách nào skip đoạn này không?”.
Ain nhìn cảnh đó mà ngượng chín mặt, nhưng không thể, hắn phải coi cho hết, đến khi thỏa mãn thì lão làm ra một hành động mà cả Ain và cả mấy người kia không ngờ.
Lão mọc ra mọc ra một cái ‘ống hút’ sắc nhọn từ miệng của mình, lão cấp tốc hút từng dòng máu đỏ tươi của bọn họ, dù có la hét đến cỡ nào thì cũng không có ai đến giải cứu bọn họ.
Sau khi đã hút máu của tất cả phụ nữ trong lều thì lão mới vỗ cái bụng căng tràn của minh thỏa mãn, Ain cảm thấy mình đang xem phim kinh dị rồi, hắn thật sự sợ hãi.
Lần nữa cảnh vật lại thay đổi.
Các khung cảnh liền diễn ra liên tục nhưng nó có cùng một khung cảnh, là lão già luôn có phụ nữ trong lều, mãi tới sau hơn một phút thì Ain mới thấy bên ngoài bộ lạc của lão.
Khung cảnh mà Ain ám ảnh, xung quanh đâu đâu cũng là cảnh nam nữ với nhau, ở xa xa còn có một bãi rác người đúng nghĩa.
Ain muốn ói khi thấy cảnh này, từ một bộ lạc bình thường, giờ đây đã thay đổi 360 độ.
Cảnh tiếp theo làm cho Ain sáng tỏ.
Các tộc nhân bộ lạc kia điên cuồng c·ướp b·óc các bộ lạc xung quanh, khi bọn họ yếu thế liền lấy cái thứ đen ma lão già cho, nuốt vào rồi bọn như hóa điên, y hệt như chia sẻ sức mạnh của Ain.
Chỉ khác vật dẫn, nếu như của Ain là thông qua kiếm của hắn và ấn chim Lạc, vật đen chính là vật dẫn trực tiếp, đương nhiên là trực tiếp thì nó nguy hiểm hơn, vì chúng đâu có được kiểm soát.
Mọi thứ đều được người sử dụng hấp thụ hoàn toàn, Ain thấy một số kẻ sử dụng như một loại t·huốc p·hiện cổ đại, nguồn sức mạnh khổng lồ, tính cách bọn họ cũng dần thay đổi.
Càng ngày hung bạo, phóng túng hơn, chính vì vậy mà lão già đổi tên bộ lạc mình là Huyết Sắc như một cách thị uy sức mạnh, sau vài năm bộ lạc Huyết Sắc thay đổi hoàn toàn.
Từ một bộ lạc yếu đuối, giờ đây bọn họ xưng vương nhưng mãi không tiến về phía bắc được, để rồi khi bọn họ tìm được một bộ lạc ở phía tây.
Chính là bộ lạc của Mih, chuyên làm dao sắt, kể từ đó mà bộ lạc Huyết Sắc càng hung hãn hơn, và càng đi theo con đường mà lão già chọn.
Cảnh vật thay đổi.
Lúc này là ban đêm, theo như góc nhìn của lão, Ain thắc mắc :
“ Ủa, lão già này đi đâu vào giờ này?”.
Lão đi rón rén tới chỗ bãi rác, lão đi vào chỗ tối rồi hóa thành chân thân của mình, lão bắt đầu thưởng thức bữa ăn, tới khi no nê thì mới quay về, trước khi về lão còn quăng vào đó mấy viên đen đen của mình.
Sau vài ngày, Ain lúc này mới chú ý đến hai người trong lều của lão già, hai phụ nữ một lớn một trẻ, nhưng đứa trẻ kia lại rất quen mà Ain chưa kịp nhớ ra, mất một lúc mới ồ lên:
“ Là Duyên”.
Chỉ là Duyên lúc này còn rất tốt không như lần đầu hắn gặp cô nàng, không biết cả ba nói gì, Ain chỉ thấy Duyên bị lôi đi ra ngoài, còn cô nàng lớn kia lại khóc lóc.
Sau đó là cảnh nam nữ, hắn muốn xem Duyên bị lôi đi đâu chứ đâu muốn xem thứ này, càng về sau cô nàng kia được lão già sủng ái, những âm mưu được nói ra.
Làm cho Ain ngớ người, rõ ràng người nguyên thủy không ngu như hắn tưởng, các kế hoạch dù có kẻ hở nhưng thay đổi góc nhìn của nhân loại thời này thì lại hoàn hảo.
Sau đó là càng ngày lão càng cần máu tươi của phụ nữ, tên tộc trưởng cũng được hiện ra sau mấy năm tranh đấu giữa các tộc nhân, theo Ain cảm nhận tên kia chỉ mới là Chiến Sĩ 3 đầu.
Để rồi sau một năm, tên đó lại thành công tiến lên Đấu sĩ một đầu, dù không so được với lão già, nhưng lại khiến lão cảm thấy uy h·iếp, từ đây Ain được chứng kiến hai kẻ kèn cựa nhau về quyền lực.
Nhưng Ain chỉ quan tâm người phụ nữ kia, cô ả rất đẹp, đây là nhận xét thật lòng của Ain, chỉ là hắn không biết một phụ nữ như vậy lại quá thông minh.
Chỉ cần thông qua góc nhìn của lão già thôi, đã khiến cho Ain cảm thấy cô nàng này có âm mưu gì đó, cô ả không nghiêng về bên nào của hai người kia mà nằm lung lay trước gió, gió bên nào mạnh theo bay theo gió đó.
Để rồi khi một lúc nào đó, cô ả đi trong đêm rồi gặp một người quen mắt Ain ngạc nhiên thốt lên :
“ Mih?”.
Cô nàng kia nhìn Mih rồi nói nhỏ :
“ Nhờ cậu chăm sóc em gái tôi”.
Nói xong thì cô nàng kia biến mất, bỗng cảnh trở lại, Ain nghe lão già nói lầm bầm :
“ Hừ, nói chuyện tầm phào”.
Lúc này, Ain bất ngờ nghĩ:
“ Khoan đã, làm sao lão biết việc kia, hmm không lẽ thứ mà lão cho mọi người ăn là thứ lão có thể quan sát và nghe ngóng, nếu đúng vậy thì lão là người đáng sợ rồi a”.
Càng nghĩ, Ain càng cảm thấy mừng khi tiêu diệt lão này rồi, ai mà biết khi Zua chẳng may b·ị b·ắt rồi cho nuốt thứ đen kia, mọi thứ mà Ain bàn bạc đã bị lộ hết rồi.
Rồi khi sau khi ổn định lực lượng, bộ lạc Huyết Sắc bắt đầu mở rộng lãnh thổ về hướng bắc, không còn sự ngăn cản vô hình.
Đội đi săn của bộ lạc Huyết Sắc cũng thành công vượt qua khu rừng, vừa qua khỏi khu rừng là bọn họ gặp đội đi săn của cha Ain.
Không nói gì nhiều, hai bên giao tranh tới khi nhận ra v·ũ k·hí và sức mạnh chênh lệch nên cha Ain cùng với đồng tộc rút về.
Cả bọn kia không còn đuổi theo mà từ tốn đi theo, dường như chúng e ngại chỗ mới, nhưng cũng không ngăn cản sự hung tợn của họ.
Để rồi khi chúng xác định được vị trí của bộ lạc Đá đá thì…Sau khúc này, Ain đã nhắm mắt, hắn không muốn chứng kiến việc này, dù vậy tiếng la thảm thiết của mọi người vẫn truyền tới tay hắn.
Ain bất lực, hắn muốn tua đi đoạn này nhưng không hiểu sao, nó cứ diễn ra một cách chậm rãi, dường như muốn xát muối vào v·ết t·hương của hắn.
cầu bình luận, cầu lượt đọc, cầu đề cử, cầu đánh giá
tấu chương xong Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!