Chương 84 : Trấn Áp
Sau khi nhận được lời nói của lão Vu thì tên tộc trưởng mới an tâm, rồi hắn ngồi xuống một chỗ tranh thủ ăn uống còn lão Vu thì đi xung quanh động viên thuyết giảng cho các tộc nhân nhưng kết quả lại khiến lão tuyệt vọng, nào có ai còn có tinh thần nghe những lời của lão Vu họ còn đang trong tâm trạng hoảng sợ sau cuộc du kích vừa rồi. Họ phải dùng chính những cái xác của đồng tộc, anh em để bảo vệ mình, những giọt máu chảy trên má trên mặt họ, những ánh mắt hoảng sợ đang nhìn họ những tiếng la thất thanh kề bên khi có một vài mũi tên lọt vào càng khiến họ khủng hoảng tinh thần chạm đáy.
Giờ đây không có thứ gì có thể giúp họ vực dậy tinh thần kể cả chiến thắng sắp tới, một số người vì không chịu nổi mà muốn đi về bộ lạc nhưng với quân lệnh của tộc trưởng thì những kẻ yếu đuối kia phải kết thúc sinh mạng. Điều này càng làm cho tinh thần của tộc nhân càng xuống dấu âm trầm trọng, lão Vu nhìn tình cảnh đó mà chỉ có thể nhăn cơ mặt của mình đầy sự khó chịu, lão thở dài rồi lẩm bẩm :
“ Mong là thành công “.
Ở trong khu rừng.
Sau khi chạy đi thì Dio mới cho người kiểm tra lại tộc nhân, nhận được báo cáo chỉ có vài người b·ị t·hương khi bị mấy con tê giác đuổi theo mới làm cho Dio thở ra một hơi, rồi nó nhìn về phía đám người kia mỉm cười :
“ Kế hoạch thành công suôn sẻ “.
Một lúc sau chờ cho mọi người hồi phục thì từ xa có một thành viên do thám chạy về nói :
“ Kẻ địch đã vào khu vực bẫy “.
Dio nghe vậy mới hướng mọi người nói :
“ Nào bắt đầu thôi còn về nhà nữa “.
Tất cả thành viên xung quanh liền đứng dậy, ánh mắt đầy sự chờ mong, Dio nhìn thấy vậy mỉm cười nhẹ, rồi nó chạy đi về phía sau thông tri cho các tổ đội khác.
Còn lúc này trên lưng chiến tê của mình, tên tộc trưởng bộ lạc Tê Giác dáo dác nhìn trên các cành cây tìm kiếm, hắn lại sợ có một cuộc du kích như lúc nãy nữa, các tộc nhân xung quanh cũng như thế, họ cũng sợ lão Vu lại càng sợ đáng lẽ trong một cuộc chiến như này lão phải ở bộ lạc mới đúng nhưng với tính tình của tên tộc trưởng thì lão sợ mọi chuyện không thành nên mới đi theo. Chỉ là các thành viên bộ lạc Tê Giác vì quá sợ hãi mà không chú ý tới môi trường xung quanh, dường như nó đang dẫn dụ họ vào nơi nào đó, và họ lại lâm vào tình trạng chui vào một cái phễu mà không có lối ra.
Vì sau khi đoàn người đi vào cái bẫy chừng vài trăm mét thì ở phía sau có những thân ảnh thoát ẩn thoát hiện xuất hiện, để lại vị trí họ xuất hiện những cái hàng rào chống tăng 6 cạnh nằm đó, cứ vài mét lại có một cái hàng rào chống tăng 6 cạnh, chúng được đặt tỉ mỉ để không cho một thứ gì chạy thoát khỏi đây. Sau khi vào phía trong càng đi thì lão Vu càng thấy lạ :
“ Vì sao hai bên khu rừng ngày càng hẹp đi và như nó được con người làm ra “.
Nghĩ tới đây thì lão Vu càng sợ hãi định nói thứ mình nghĩ thì đã có một giọng nói từ trên cao vang lên :
“ Tấn công “.
Dứt lời thì có vô số mũi tên lại bay xuống đoàn người, tên tộc trưởng ngay tức khắc hét lên :
“ Quay lại “.
Nhưng đi vào thì dễ chứ đi ra thì khó, lúc này hai bên khu rừng đã vốn chật hẹp nay càng chật chội hơn khi phải tìm không gian cho đám người chạy trốn trước khi những mũi tên kia ghim vào người, tên tộc trưởng phải nhờ những đòn đỡ từ cây lao của mình gạt đi những mũi tên. Chạy đi không được thì những tên mạnh mẽ của bộ lạc Tê Giác mới cứng rắn quay lại hỗ trợ đỡ những mũi tên từ trên trời, đúng là những người vào sinh ra tử bọn họ đỡ được gần như hết mũi tên hướng tới mình, nhưng những người còn lại thì khá chật vật chống đỡ.
Sau ba bốn lượt tên thì Dio mới thấy trong các giỏ tên của các thành viên không còn bao nhiêu thì nó mới rống to :
“ Ngưng bắn, Ry “.
Từ hai bên khu rừng liền xuất hiện khoảng hai mươi mấy thân ảnh sau tiếng rống áp sát tới nhóm người dũng mãnh của bộ lạc Tê Giác mà tiêu diệt đối phương, còn đang lo những mũi tên những thành viên dũng mãnh kia giờ lại gặp nhóm người xông tới khiến cho bọn họ bất ngờ không biết làm sao. Tên tộc trưởng bộ lạc Tê Giác vừa đỡ một mũi lao của nhóm người mới xuất hiện lại nhìn thấy tình hình bị động chống trả của các thành viên mới hét to :
“ Làm gì vậy t·ấn c·ông đi, để cho những người kia chạy trước “.
Nghe tộc trưởng nói vậy nhóm người dũng mãnh bộ lạc Tê Giác mới sực tỉnh mà t·ấn c·ông ngược lại, hai bên ăn miếng trả miếng đầy sự quyết liệt lúc này với sự ưu thế đang ở trên lưng những con tê giác thì nhóm người bộ lạc Tê Giác liền chốc lát chiếm thế thượng phong. Nhưng với ưu thế v·ũ k·hí tốt hơn từ nhóm người của bộ lạc Lạc Việt lại nhanh chóng cân bằng lại, giờ đây hai bên kè cọ nhau chờ đợi kinh nghiệm trận mạt lên tiếng, chỉ là khi những con tê giác chịu trận trước những mũi tên.
Khi đã thoát khỏi trận tên từ trên cao lúc này những con tê giác mới phát huy điểm mạnh của mình là càn quét trận chiến, làm cho nhóm người bộ lạc Lạc Việt bất ngờ mà làm cho số người tử chiến đạt con số 6 và b·ị t·hương là 7 chỉ trong một phút. Tình hình căng cực Ry đang chống đỡ trước cú húc trước con tê giác của tên tộc trưởng vội hét to :
“ Mit, Dio mau giúp “.
Nghe tiếng hét của thằng nhóc, cả hai người kia đang trong cuộc chiến của riêng mình vội hất tung đối thủ mà chạy lại hỗ trợ Ry, còn tên tộc trưởng Tê Giác còn đang hí hửng khi áp đảo tên sức mạnh như trâu trước mắt, hắn còn xoa xoa cái cổ tay khi đỡ một rìu từ tên đó hậu quả là cây lao yêu thích của hắn phải gãy làm đôi, cũng may chiến tê di động mới làm cho tên đó bất ngờ. Chỉ là mới ổn định được vài giây thì hắn lại nghe tên kia hét gì đó, hắn vội quay người lại thấy một tên từ đằng xa húc vào bên hông chiến tê của mình trong đầu hắn còn nghĩ tên kia ảo tưởng nhưng hiện thực lại sai biệt đi.
Một lực chấn động quá lớn áp vào bên hông làm cho con tê giác ngỡ ngàng mà rung rinh cơ thể như ngọn núi của mình, điều này làm cho tên tộc trưởng bất ngờ mà ngã nhào ra khỏi thân thể chiến tê, vừa đáp đất tên tộc trưởng chưa kịp hoàn hồn thì đã bị Ry từ xa xông tới. Thì ra ngay khi tên kia ngã nhào thì Mit và Dio đã khống chế con tê giác lớn này cho Ry giải quyết việc của mình, sau khi thấy tên có sức mạnh khủng bố kia xông tới tên tộc trưởng vội vàng bỏ chạy nhưng hắn nhanh hơn Ry sao.
Hơn nhiều năm rèn luyện thì giờ đây cũng là lúc phát huy, chỉ thấy tên tộc trưởng kia chạy được vài giây thì đã bị Ry áp sát sau lưng, khuôn mặt cắt không còn một giọt máu của hắn liền xuất hiện, tên tộc trưởng cắn răng hai mắt tập trung vào thân ảnh kia hắn liền quay người lại vung một cú đấm. Thời gian mà tên tộc trưởng nhắm tới rất chuẩn sát chỉ là sai người đối diện mà thôi, Ry đã trải qua biết bao năm ăn hành bởi Ain đối với nó cú đấm của tên tộc trưởng này quá yếu và bất ngờ, cú đấm của Ain nguy hiểm hơn nhiều phải biết Ry tốn mất một năm mới có thể né tránh được cú đấm bình thường của Ain.
Đó mới là bước cơ bản mà thôi vì Ain còn thêm vào vô số cú đấm bất ngờ và nguy hiểm hơn trong lúc đối đầu với nó, tới nay Ry cũng chỉ có thể tránh được khoảng một phần ba thời gian một cuộc so lo với Ain còn lại là cắn răng chịu đòn. Chính vì thế Ry cũng không vì vậy mà khinh thường, nó dù đang trong tư thế chạy tới nhưng nó cũng không cũng vì vậy mà chậm đi, Ry dùng tay trái chưởng vào cú đấm kia, rồi khi tên tộc trưởng bất ngờ trước phản xạ của đối phương.
Thì Ry đã áp sát và cùng lúc đó một cú đá vào hông của đối phương, cú đá làm cho tên tộc trưởng một lần nữa lăn lộn dưới đất khi hắn vội vàng đứng dậy thì trong mắt hắn thấy một cái lưỡi rìu bay xuống, lúc này từ xa Dio thấy vậy mới nói to :
“ Ry dừng lại “.
Tên tộc trưởng tưởng như mình đã đi tong thì hắn mới buông xuôi nhưng qua một lúc rồi khi mở mắt ra thấy mình vẫn còn sống, chỉ là có một lưỡi rìu sắt bén đang kề cái cổ của mình, từ đằng xa Dio chạy lại mới thở phào, Ry nhìn Dio rồi nói với giọng khó chịu :
“ Vì sao kêu tao dừng ?”.
Dio mới nhìn tên tộc trưởng đang nằm ở dưới đất mà lắc đầu nói :
“ Ain bảo hắn vẫn còn tác dụng “.
“ Ain ?“.
Nghe tới Ain bảo, Ry mới thắc mắc rồi nhìn cái gật đầu của Dio, thằng nhóc mới khó chịu mà đứng dậy kèm theo một cú đấm vào mặt tên tộc trưởng làm hắn ngất đi, làm xong rồi Ry mới đi lại chỗ con tê giác của tên tộc trưởng đang bị khống chế mà hả giận. Dio mới nhìn theo bóng hình của Ry mà thở dài :
“ Cũng may là Ain đã lường trước việc này, haiz còn đám này thì theo như kế hoạch vậy “.
Dio nhìn xung quanh chiến trường mà thở ra một hơi, trong mắt nó giờ đây là khung cảnh vô số tộc nhân bộ lạc Tê Giác đang cúi đầu đầu hàng sau khi chứng kiến tộc trưởng b·ị b·ắt chỉ còn những kẻ trung thành với tộc trưởng chống trả quyết liệt. Chỉ là họ chỉ chống trả được khoảng vài phút sau khi các thành viên của tổ đội Dao và Dơi tham gia cuộc chiến, số lượng và v·ũ k·hí áp đảo nên những kẻ chống trả nhanh chóng bị khống chế, bắt giữ.
Lúc này từ đằng xa Duyên hậm hực đi tới chỗ Dio mà chất vấn :
“ Này sau bảo tụi này không được xử tên này ?”.
Dio mới nhìn theo hướng tay của Duyên về phía sau lưng cô nơi mà có hai thành viên Dơi đang kéo theo một thân ảnh của lão Vu bộ lạc Tê Giác, Dio nhìn thấy trên mặt lão còn v·ết m·áu trên miệng thì cũng hiểu chuyện gì xảy ra, nó vội nhìn vào Duyên mà hỏi lại :
“ Chuyện bên kia sao rồi ?”.
“ Hừ ổn mọi thứ như kế hoạch, tôi muốn hỏi lại câu hỏi trước đó “.
Duyên nghe hỏi cũng nhanh chóng trả lời kèm theo câu hỏi đầy sự khó chịu, Dio chỉ cười rồi nhẹ nhàng nói :
“ Ain “.
Nghe tới đây Duyên hậm hực đi ra chỗ khác trút giận vào mấy tên tù binh, Zua từ phía sau đi lên nói với giọng châm chọc :
“ Cô ả muốn lập công mà thôi Dio “.
Dio nghe vậy cũng gật đầu rồi nói :
“ Thôi mau đi, còn qua chỗ thần hộ mệnh nữa còn về, tao nhớ nhà quá rồi “.
Nói xong Dio đi lại cùng các thành viên thu dọn chiến trường. Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!