TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái

Chương 7: 7


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Editor: Chymteo

Đoạn Thu ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, nhìn hai người giằng co không xong cũng hoảng loạn theo.

Nhưng người anh ta lo lắng không phải Nghiêm Từ Vân mà là chàng trai kia.

Hai người có chiều cao tương đương nhau, chàng thanh niên có vẻ vô cùng tức giận, cậu dùng tất cả sức mạnh của mình để kìm chặt Nghiêm Từ Vân, trong khi người đứng trước chỉ hơi nghiêng đầu, đây là lần đầu tiên hắn không quan tâm đến việc mình bị áp chế.

Cổ tay hắn bị Vu Ca ấn chặt gập về phía sau, thậm chí không biết vì sao hắn còn thả lỏng tay ra.

Tay của Nghiêm Từ Vân chỉ cần đặt xuống bàn thôi cũng đã thu hút ánh mắt của người khác rồi.

Lòng bàn tay khô ráo, rộng lớn lại mỏng, ngón tay thon dài, đốt ngón tay thì rõ ràng nổi bật, móng tay được cắt tỉa tròn trịa và sạch sẽ. Khi hắn cầm bút vẽ, các đường gân trên mu bàn tay sẽ thẳng ra, những đường gân xanh thoáng ẩn hiện phía dưới.

Có lẽ người hâm mộ khó tưởng tượng ra được họa sĩ mà họ phát cuồng lại không phải là người yêu chuộng hòa bình và hạnh phúc như trong tác phẩm của hắn.

Ngày thường đi đứng uể oải, nhắm mắt cũng không chút biến sắc, nhưng chỉ cần ai đó xúc động đến dây thần kinh của hắn thì giây tiếp theo hắn đột ngột đè kẻ đó xuống đất, sau đó bị nắm đấm tàn nhẫn của hắn áp chế không thể chống trả nỗi.

Cuối cùng, hắn bình tĩnh sửa sang lại quần áo rồi rời đi.

Những người đã từng ghẹo gan hắn cũng chỉ biết ngấm ngầm phỉ nhổ, chửi thầm một câu "đồ bệnh hoạn".

Lúc này trông Nghiêm Từ Vân có vẻ bình tĩnh và thoải mái, còn Đoạn Thu thì sợ hắn sẽ đột nhiên không kìm chế nữa mà xô xát với chàng trai kia.

Bạn đang đọc bộ truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái tại truyen35.shop

Vu Ca làm sao có thể biết được lo lắng trong lòng của Đoạn Thu chứ, vừa rồi đột nhiên đụng phải đồ cặn bã, đầu nóng lên bắt đầu nổi điên, chỉ muốn ngăn chặn hành vi bẩn thỉu của đối phương.

Bây giờ cơn giận của cậu đã nguôi ngoai, cậu bắt đầu lo lắng sẽ làm lộ bí danh.

Sức nóng cơ thể từ vai của Nghiêm Từ Vân truyền đến, ánh mắt Vu Ca thoáng qua, hiện tại cậu không đeo kính râm, chỉ cần bị hắn nhìn thấy khuôn mặt thì dù có giả nữ cũng không thể lừa đối phương được.

Trong lòng cậu đang đấu tranh tư tưởng, người dưới thân cậu lạnh lùng lên tiếng: "Mắt em còn đau không?"

Giọng điệu không mặn không nhạt khiến hơi thở của Vu Ca hơi ngưng lại. Ngày đó té ngã vào nhà tên cặn bã, cậu đã bịa ra chuyện "đau mắt đỏ".

Tên cặn bã nhận ra cậu ư?

Bây giờ mà rối loạn trận tuyến thì chỉ có thể chứng thực phỏng đoán của tên cặn bã thôi, Vu Ca vẫn giữ bình tĩnh, siết chặt cổ tay Nghiêm Từ Vân, dùng vai đẩy hắn vào tường, nói nhỏ vào tai hắn: "Mắt tôi khỏe rồi mới có thể nhìn thấy tên biến thái là anh đó."

Gò má Nghiêm Từ Vân bị bức tường gạch thô mài đau, hắn cười hỏi: "Tại sao tôi lại là biến thái?"

"Anh còn dám hỏi?!" Vu Ca nghiến răng nghiến lợi.

Cậu phát ra âm thanh dồn dập khiến hơi thở truyền thẳng vào tai Nghiêm Từ Vân. Hắn khẽ nhắm mắt lại, nhớ tới bức ảnh ngày hôm qua, hô hấp đột nhiên trở nên nặng nề hơn.

"Bằng thực lực của em mà muốn bắt biến thái?"

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái, truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái , đọc truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái full , Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái full , Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top