Sau khi rời khỏi bệnh viện, thế giới Bùi Thanh Hà trong một thời gian dài đều là tro đen, xám xịt.
"Thủ khoa đại học", "Bất hiếu", "Giết cha". Từ ngữ mấu chốt sắp thành hàng, che trời lấp đất trên các phương tiện truyền thông.
Hàng loạt các nhà nghiên cứu xã hội học, tâm lý học, lần lượt đến tìm hàng
xóm, giáo viên của Bùi Thanh Hà; Đem cuộc đời anh mổ xẻ đến máu chảy đầm đìa. Có người đồng tình, cũng có người bác bỏ.
Điều bọn họ để ý
không phải Bùi Thanh Hà, cũng không phải anh cuối cùng sẽ đi về đâu;
điều họ quan tâm chính là các đề tài nóng trên KPI*. Anh chính là đề tài câu chuyện sau buổi trà chiều, là món đồ chơi để mọi người tranh luận.
*KPI là chỉ số đo lường hiệu quả công việc. Sao tui thấy nó khum liên quan gì hết nhể?
Không gian có thể biểu hiện ra chuyện xưa, chỉ chiếm một phần nhỏ thân thể cá voi.
Bởi vì sẽ đói, Yến Giang không thể không đi ra ngoài kiếm ăn. Xung quanh
Thiên Lang Tinh không có tinh cầu khác. Bởi vậy cũng không có nhật
nguyệt. Cũng may bầu trời vẫn thường xuyên có mưa đá, có thể làm đồ ăn.
Mưa đá nơi này mang vị sữa bò Yến Giang thích nhất, ăn vào mềm mại như mỡ vàng.
Nhưng mưa đá mềm mại, còn có chút ngọt này, khi nện vào người những con cá màu đỏ, liền biến thành mũi đao bén nhọn.
Trong nước, mùi biển hòa cùng máu tươi tanh tưởi, làm Yến Giang sặc đến nhíu mày.
Trên toàn bộ Thiên Lang Tinh, nơi duy nhất có thể biểu hiện hình ảnh, là vị trí trái tim cá voi trắng.
Yến Giang lo cho tình huống của Bùi Thanh Hà, thế nên cậu chỉ ăn no sáu
phần liền lo lắng chạy tới chổ trái tim, còn chưa kịp tiến vào trong
sương mù, đã bị thứ gì đó vướng ngã.
Yến Giang vừa cúi đầu liền thấy, một cây bút cùng một quyển kịch bản.
Cuốn kịch bản này thoạt nhìn đã bị lật qua rất nhiều lần, góc giấy a4 đều có chút hơi hơi cuốn cong.
Bìa kịch bản viết chính là --
《 Cuộc đời Bùi Thanh Hà 》
Đạo diễn / biên kịch: Yến Giang
Nhân vật chính: Bùi Thanh Hà
Yến Giang sửng sốt, mở ra vừa thấy, bên trong thế nhưng chỉ có vài tờ giấy
mỏng manh. Mặt sau kết cục bị ngâm nước, mực in mơ hồ không rõ.
Chương 1: Ngày X tháng X năm XXXX, Bùi Thanh Hà sinh ra ở trấn X thành XX tỉnh X. Ba là công nhân khai thác quặng sắt, mẹ là một trong những học sinh
trung học đầu tiên của trấn......
Cơ hồ là không thầy tự hiểu, Yến Giang cầm lấy bút, ý đồ muốn viết lại cuộc đời Bùi Thanh Hà.
Nhưng, kịch bản cũng không cho cậu cơ hội lựa chọn. Bút viết lên giấy, như dầu phiêu du trên mặt nước, không lưu lại một tia dấu vết.
Yến Giang không tin tà, một hàng lại một hàng chữ viết xuống. Rốt cuộc lúc Bùi Thanh Hà 6 tuổi, cốt truyện xuất hiện thay đổi.
Kịch bản liền cấp cho các lựa chọn.
Cha mẹ ly hôn, một cái là ở cùng với mẹ, một cái là cùng với ba.
Yến Giang không chút do dự chọn người trước.
Sương mù trước mặt cậu bắt đầu biến hóa, thời gian lùi lại về cái ngày mẹ anh rời đi.
Lần này, Bùi Thanh Hà có một chút thay đổi.
Anh mọc tai và đuôi chó con.
Mẹ anh cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Tiểu Hà đừng nói chuyện, không được đánh thức ba ba."
Bùi Thanh Hà nằm trên giường nhỏ, chớp chớp mắt.
Mẹ anh kéo vali bước ra ngoài, Bùi Thanh Hà bé như hạt đậu không nói một lời, từ trên giường bò dậy, đi theo sau lưng mẹ.
Buổi sáng đầy sương. Bùi Thanh Hà phải nghiêm túc theo sát, mới không đến nỗi lạc mất mẹ.
Mẹ anh lên xe buýt đường, khi đó quản lý còn chưa chặc chẽ, Bùi Thanh Hà
len lén đi lên. Mãi cho đến nhân viên soát vé nhận ra mới liên tục dò
hỏi: "Đây là con của ai?" Lúc này mẹ anh chú ý tới điều bất thường.
Biểu tình bà có chút ngạc nhiên, vừa mỏi mệt, lại vừa vui sướng.
Trước nặt bà, Bùi Thanh Hà cúi đầu, không dám nói lời nào.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!